GỬI HƯƠNG CHO GIÓ

Tình trạng: Sách đã đặt hết
Mã sản phẩm: GHCGXD
Tác giả: Xuân Diệu
Nhà xuất bản: Thời Đại
Năm xuất bản: 1945
Số trang: 124

Giới thiệu sách

Ấn phẩm "Gửi hương cho gió" là tập thơ được xuất bản năm 1945, đây là tập thơ thứ hai của nhà thơ Xuân Diệu. Cùng với Thơ thơ, cho đến nay vẫn là hai thi phẩm nổi bật nhất của ông.

Gửi hương cho gió là tập thơ hay nhất và đặc trưng cho phong cách thơ Xuân Diệu. Điều đặc biệt, đây là bản in đầu tiên, được in trên giấy dó, năm 1945.
Khi ấy, Xuân Diệu chưa bước qua tuổi 30. Chàng thi sĩ tài hoa và đa tình bậc nhất Việt Nam cùng với các bạn thơ thời đó đã làm nên phong trào Thơ Mới, đưa nền thơ Việt Nam tiến lên tầm cao hiện đại. Tập “Gửi hương cho gió” tổng số có 51 bài, được nhà thơ viết rải rác trong khoảng thời gian từ 1935 - 1943. Sau khi tập hợp lại, tập thơ được Nhà xuất bản Thời Đại (có trụ sở tại 214 Hàng Bông, Hà Nội) biên tập, thiết kế rồi in tại Nhà in Trung Bắc Tân Văn (Ngõ Trạm, Hà Nội) vốn là một nhà in nổi tiếng lúc bấy giờ. Tập thơ dày 124 trang, in trong 2 năm 1944, 1945 mới xong. Hầu hết, những bài thơ đặc sắc và nổi tiếng của Xuân Diệu đều có trong tập thơ này. Có những bài đã được đưa vào sách giáo khoa phổ thông để dạy và học xem như một điển hình cho phong trào Thơ Mới, một thời kỳ đáng ghi nhớ trong các thời kỳ văn học ở Việt Nam.
Xuân Diệu là thi sĩ của tình yêu, nên không có gì lạ khi hàng loạt các bài thơ trong tập thơ này viết về muôn sắc thái của tình yêu. Chỉ cần đọc tên một số bài, cũng đã thấy rất nhiều những hỉ nộ ái ố dạt dào, những mây gió trăng sao ngập tràn cảm xúc. Hai trang mục lục, đọc lên, thấy tựa như một bản tình ca. Đây là những bài hay nhất đã từng được nhiều thế hệ các nhà nghiên cứu phê bình đánh giá và thẩm định: Tình thứ nhất, Nguyệt cầm, Buồn trăng, Lời kỹ nữ, Mời yêu, Giục giã, Xuân rụng, Hư vô, Tình cờ, Yêu mến, Thu, Ngẩn ngơ, Sầu, Mênh mông, Đẹp, Mơ xưa, Rạo rực, Dâng, Bụi mưa mờ cũ, Nước đổ lá khoai, Khi chiều giăng lưới, Giã từ thân thể…và cả bài “Gửi hương cho gió” (tác giả đã dùng tên bài này để đặt tên cho cả tập).

Biết bao hoa đẹp trong rừng thẳm
Đem gửi hương cho gió phũ phàng!
Mất một đời thơm trong kẽ núi,
Không người du tử đến nhằm hang!

Hoa ngỡ đem hương gửi gió kiều,
Là truyền tin thắm gọi 
tình yêu.
Song le hoa đợi càng thêm tủi:
Gió mặc hồn hương nhạt với chiều.

Tản mác phương ngàn lạc gió câm,
Dưới rừng hương đẹp chẳng tri âm;
Tên rừng hoa đẹp rơi trên đá,
Lặng lẽ hoàng hôn phủ bước thầm.

Tình yêu muôn thủa vẫn là hương;
Biết mấy dòng thơm mở giữa đường,
Đã mất tình yêu trong gió rủi,
Không người thấu rõ đến nguồn thương!

Thiên hạ vô tình nhận ước mơ,
Nhận rồi không hiểu mộng và thơ…
Người si muôn kiếp là hoa núi,
Uổng nhuỵ lòng tươi tặng khách hờ!

0972 873 962