Tác giả: Nhà biên kịch Phạm Thùy Nhân Lê Cung Bắc và tôi cùng học một trường: Viện Đại học Đà Lạt. Nhưng anh học Chính trị Kinh doanh (CTKD), còn tôi – Văn khoa (Việt văn). Đạo diễn Lê Cung Bắc (1946-2021) ẢNH: TƯ LIỆU Bắc thuộc lớp đàn anh còn tôi thuộc lớp đàn em, cho nên năm 1970 khi tôi vào học năm thứ nhất ban Cử nhân giáo khoa Việt văn thì Bắc đã ra trường - anh về tiếp tục học Cao học CTKD (ngành Bang giao quốc tế) tại Sài Gòn và làm báo, nhưng lại nổi tiếng hơn trên lĩnh vực kịch nghệ với vai trò kịch sĩ và đạo diễn mà cho đến nay nhiều khán giả còn nhớ...
Đọc tiếpKhi tái hiện không khí trí thức của Viện Đại học Đà Lạt trước 1975 cho các cuốn sách biên khảo của mình, có một nhân vật đặc biệt mà tôi nhiều lần muốn viết nhưng rồi lại ngần ngại. Tôi nửa muốn giữ khoảng cách với ông, lại vừa muốn đọc đủ để hiểu lối xuất xử trong đời của một con người vừa gần gũi vừa có gì đó rất bí ẩn. Nhắc đến tên ông, tôi như thể được dẫn đến một lối đi tịch mịch của một đan viện. Rồi cơ duyên để hiểu, viết về ông cũng đến vào những ngày cuối năm 2020, khi tôi được chính thức đọc cuốn hồi ức và một tập...
Đọc tiếpCó lần, tôi được một người bạn sống ở nước ngoài tặng vài món quà nhỏ, trong đó có hũ thủy tinh đựng nến thơm, một món đồ xinh xắn không có gì đặc biệt. Một buổi tối mất điện, tôi mang hũ nến ra đốt và dần cảm nhận một mùi thơm thoang thoảng, không phải mùi hương hoa mà là một thứ mùi lạ lùng lại rất thân quen, gợi nhớ một điều gì rất xưa cũ. Lúc đó tôi mới nhìn lại nhãn dán trên hũ nến. Đó là loại nến có mùi hương của… sách bọc bìa da thuộc, loại sách quý được đóng bằng kỹ thuật kinh điển, thường nằm trong các tủ sách giới thượng...
Đọc tiếp