Nguyễn Thiệu Lâu (1916-1967) là giáo sư, nhà chuyên khảo sử địa, quê ở Hà Nội.
Thuở nhỏ ông học trường Albert Sarraut, rồi du học Pháp.
Ông tốt nghiệp cử nhân Sử Địa tại Đại học Sorbonne - Paris, về nước dạy tại trường Quốc học Huế, rồi chuyển sang làm việc tại Trường Viễn Đông bác cổ Hà Nội. Tuy làm giáo sư nhưng ông bỏ ra nhiều thời gian để nghiên cứu sử địa Việt Nam cận đại.
Sau CMT8 năm 1945, ông làm Vụ trưởng Vụ Ngoại kiều Bộ Ngoại giao, Đổng lý văn phòng Bộ Nội vụ (Bộ trưởng là Huỳnh Thúc Kháng), một thời gian. Ngày Toàn quốc kháng chiến ông tản cư lên Việt Bắc, làm Giám đốc Trường Kinh tế Trung ương của Chính phủ kháng chiến.
Sau đó (vào năm 1950) ông vào làm công chức tại Hà Nội - Sài Gòn. Những năm 1953-1962 ông làm việc ở Bộ Thông tin, nhưng luôn luôn tỏ ra phẫn chí trước thời cuộc. Một phần lớn thời gian còn lại ông ra công sưu tầm nghiên cứu về hai bộ môn chuyên ngành: Sử, Địa. Các công trình của ông được đăng trên các tạp chí chuyên môn ở Hà Nội, Sài Gòn.
Năm 1967 ông mất tại Sài Gòn; thọ 71 tuổi.
- Các tác phẩm:
- Quốc sử tạp lục (1970)
- Kỷ niệm 100 năm năm sinh Phan Bội Châu (viết chung với nhiều tác giả)