Ấn phẩm "Tam quốc chí diễn nghĩa" của tác giả La Quán Trung, bản dịch của Tử Vi Lang, sách do Á Châu xuất bản 1969-1973. Ấn phẩm đang được lưu giữ tại "Quán Sách Mùa Thu" có tình trạng đóng bìa xưa còn đủ bìa gốc, đóng chung 8 cuốn thành 4 tập. Ruột sách đẹp, lõi chắc chắn. Bản dịch của Tử Vi Lang là bản dịch có chất lượng rất tốt được giới sưu tầm và độc giả ưa thích và luôn thuộc một trong những bản dịch Tam Quốc được săn lùng.
---------------------------
Trước đây, ta đã chọn 6 "tài tử thư" là Trang, Tao, Sử ký của Tư Mã, Luật Thi của Đỗ, Thủy Hử và Tây Sương, rồi lạm phê bình cẩu thả, hiệu đính câu được câu chăng. Thế mà hải nội chư quân lại cho ta là kẻ biết nhận xét.
Gần đây lại đọc đến bộ "Tam quốc chí diễn nghĩa", thì thấy rằng chuyện đều căn cứ vào những biến cố có thực, không phải do tưởng tượng, so với kinh sử rất là gần gũi. Xem thế thì không gì kỳ diệu bằng Tam quốc chí vậy.
Hoặc hỏi rằng: Từ Tần Chu về trước, Hán Đường về sau, có rất nhiều chuyện diễn nghĩa dựa vào sử mà viết, nào có khác gì Tam quốc chí, mà sao lại khen Tam-quốc chỉ là kỳ?
Thưa rằng: Cục điện Tam quốc đã là một cuộc tranh thiên hạ ly kỳ đệ nhất cổ kim, mà người "diễn nghĩa" Tam quốc lại là tiểu thuyết gia có tay bút kỳ diệu đệ nhất kim cổ.
Trong các cuộc tranh thiên hạ ở những đời khác, chỉ có những việc thường thường. Người căn cứ theo sự việc để viết truyện, cũng chỉ là những cây bút thường. Cho nên những truyện ấy không thể nào sánh với Tam quốc chí được.
.... Người viết Tam Quốc diễn nghĩa đã dùng cái kỳ diệu của Văn chương mà ghi lại cái kỳ diệu của sự việc, lại không xuyên tạc, chỉ đem sự có thực chắp nối lại thành thứ tự đầu đuôi. Đây là điều kỳ lạ chưa từng thấy trong nhân sự kim cổ.
Một cuộc điện ly kỳ như thế, một cuốn sách kỳ diệu như thế, lẽ nào không có ai đem ra bình luận? Nhưng nếu người đem ra bình luận mà chẳng phải người "cẩm tâm tú khẩu", không thể vì người xưa mà nhất nhất truyền lại đúng tâm tư người xưa thì bộ Tam Quốc diễn nghĩa này rốt cuộc cũng đến như những bộ sách diễn nghĩa từ Chu Tân về trước, Hán Đường về sau mà thôi. Hậu thế làm sao thấy rõ cái kỳ diệu và nhận chân được cái kỳ diệu?
- Trích lời tựa của ThánhThán -